Tôi có chơi với 1 cô giáo dạy trường chuyên. Nhớ hồi cách đây tầm chục năm, chẳng ai nghĩ chị đã ngoài 40 tuổi vì lúc nào cũng tươi trẻ, tràn đầy sức sống. Chị khiến mọi người nể phục vì chế độ sống cực kỳ khoa học: ăn eat clean, tập yoga và chạy bộ hàng ngày, mát xa relax đều đặn hàng tuần, luôn đi ngủ từ 10h30 tối hôm trước và thức dậy vào lúc 5h30 sáng hôm sau.
Chuyện chẳng có gì đáng nói khi bỗng vào 1 ngày, chị đi khám bệnh vì thấy dạo gần đó thường xuyên khó thở, khàn tiếng, nuốt nghẹn. Ngày định mệnh ấy, bác sĩ chẩn đoán chị mắc ung thư tuyến giáp giai đoạn muộn. Chị suy sụp, đau khổ, nhất định không tin vào kết quả này mà đi khám lại ở rất nhiều nơi. Mọi kết luận đều giống nhau, và cuối cùng chị không qua khỏi sau hơn 3 năm chiến đấu với bệnh tật.
Điều khiến tôi ám ảnh nhất chính là lời kể của con gái chị: “Giá như mẹ cháu không chủ quan nghĩ rằng lúc nào mình cũng khỏe mạnh, giá như mẹ cháu chịu đi khám định kỳ, giá như mẹ cháu không để đến tận khi thấy khó chịu trong người mới đi khám thì có lẽ cháu đã không mất mẹ, vì tất cả các bác sĩ đều nói rằng ung thư tuyến giáp là loại ung thư có thể chữa khỏi nếu được phát hiện sớm”.
Kể từ khi nghe câu nói này, tôi thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình, không còn cho rằng việc khám sức khỏe định kỳ là tốn kém và không cần thiết. Ngay sau khi chị mất, tôi và gia đình đều đặn đi khám 1 năm 1 lần, làm các xét nghiệm máu và siêu âm để tầm soát sớm mọi vấn đề, đến giờ cũng đã được gần chục năm. Tôi nghĩ đấy là câu chuyện thực tế cần được lan tỏa để tất cả mọi người duy trì thói quen khám sức khỏe định kỳ, vì không ai dám khẳng định mình hoàn toàn khỏe mạnh ngay cả khi ăn kiêng, rèn luyện hay nói không với rượu bia…